Mẹ chồng của tôi

ADs1


Không biết phải bắt đầu từ đâu, và không biết viết hết bao nhiêu trang giấy cho cuộc đời mình.
Sinh ra trong một gia đình thương gia nhỏ, chị em tôi không thiếu thốn gì, ăn học thành tài và có công việc ổn định trong một công ty liên doanh. Tôi lấy chồng đã được 3 năm, có đứa con trai gần hai tuổi, dễ thương, nhanh nhẹn. Nhưng trong tôi luôn có cảm giác hụt hẫng khi nói về gia đình chồng.



Phải nói, nhìn bề ngoài ai cũng bảo tôi về làm dâu một gia đình như thế là một điều mong đợi, và ao ước của hàng vạn cô gái. Nhà chồng có bốn chị em, 3 gái đều học hành ra trường và có công ăn việc làm ổn định, chồng tôi cũng vậy, là con trai một trong nhà, nhưng anh ấy ý thức được mình học hành thành tài, cũng có công việc trong một công ty khá tốt. Hai chúng tôi yêu nhau 3 năm mới đi đến hôn nhân.

Cuộc đời của tôi bứơc sang một trang khác, một trang mà tôi nghĩ chưa từng có ở trên đời. Mới chập chững về nhà chồng, niềm vui, hạnh phúc chưa trọn hết một ngày đã xảy ra bao nhiêu chuyện. Tối đầu tiên tôi ngủ nhà chồng, mặc dù nhà chồng tôi không thiếu thứ gì, nhưng mẹ chồng cho 2 vợ chồng tôi quà cưới thật đặc biệt, một cái chiếu rách, một cái mùng đã ngả màu, chắp vá hết chỗ này đến chỗ khác, một cái mền mượn của đứa em chồng, và trải ngay ra gian nhà khách để ngủ. Tôi ái ngại, chồng tôi cắn răng chịu đựng khi mà chị chồng, em chồng, mẹ chồng có giường đẹp ,phòng riêng để ngủ. Vợ chồng son đêm tân hôn trở thành đêm địa ngục khi mà tôi khóc suốt đêm, anh ấy thì lo năn nỉ, an ủi vợ cộng thêm sự ngại ngùng...

Hai ngày sau đó mẹ chồng tôi nói vàng bạc cưới 2 bên cho đưa mẹ giữ chứ để vợ chồng không biết lo liệu. Tôi chưa từng trải, nên không ngờ có nhiều ngang trái như thế. cuộc sống làm dâu cứ thế trôi qua không một lời oán trách.

Một ngày công việc của tôi là dậy sớm, nấu cơm, giặt đồ cho cả nhà 5 người, gọi cả nhà dậy ăn cơm, đi làm, tối về lo đi chợ cơm nước, dọn dẹp, rồi cả nhà đi ngủ mình mới được lau nhà. Cứ như thế tôi không có thời gian ngẩng đàu lên dù chỉ 1 phút.

Sau 1 tháng làm dâu, chồng tôi thương vợ quá, xin phép ra ở trọ riêng ngoài sài gòn (nhà chồng tôi ở thuận an, ra sài gòn 15 phút) và chuyện gì đến đã đến... xin phép mẹ chồng lấy ít vàng cưới đi bán trang trải. Nào ngờ đã không trả lại còn chửi này, chửi nọ. Thậm chí còn mang ba mẹ tôi ra để cấu xé. Sau một hồi 2 vợ chồng chịu trận, mẹ chồng tôi mang vàng ra ném xuống và bảo của tụi mày đó. Hai vợ chồng cầm và đi bán cái kiềng, hai vợ chồng ngớ người vì 3 chỉ giờ còn 2 chỉ tất cả đều boét xém hết, chồng tôi chỉ im lặng mà không nói gì.

Chuyện đó xong tưởng đã êm xuôi, cứ 1 tuần 2 vợ chồng về thăm mẹ một lần vào chủ nhật. Thấm thoát cũng 1 năm trôi qua. Tình cảm vợ chồng càng thắm thiết khi đứa con càng ngày càng biết và hợp với ba nó. Rồi con tôi được 16 tháng, hai vợ chồng đem về gởi nội sáng gởi, chiều đón. Mẹ chồng tôi nói một câu mà 2 vợ chồng tôi bật ngửa “đem về gởi bà ngoại đi, mẹ phải coi con của chị Hai”. Mà gia đình tôi ở tận Lâm Đồng, cách đây 300km. Tối đến chị chồng tôi còn nhắn tin ra nói “muốn chiếm tài sản nhà tao à, không dễ đâu”. Và còn nhiều câu đau lòng hơn nữa tôi không muốn phơi bày.

Ngẹn lòng tôi khóc và đưa cho chồng mình... tôi biết anh ấy chết lặng khi đọc tin nhắn. Từ đó đến nay đã 4 tháng hai vợ chồng không về nữa dù tôi nói anh cứ về thăm mẹ. Vẫn biết rằng mẹ chồng nàng dâu là câu chuyện muôn thủa, nhưng tôi cũng đã cố gắng chiều lòng mẹ lắm rồi sao vẫn còn chịu uất ức nhiều quá.

Tôi phải làm sao để dung hòa được giữa mẹ chồng, chị chồng. Làm sao cho chồng tôi không khó xử khi giữa mẹ và vợ? anh chị hãy giúp tôi một lời khuyên đi....

jenifer1985

ADs2
Previous
Next Post »